Đốt lò hương cũ …
Một buổi sớm mùa thu trời lành lạnh, chợt thèm một hơi ấm một ngọn lửa; bèn nhóm vài thanh củi nhỏ đốt trong cái lò chiminea fire pit sau vườn, nhâm nhi ly cà phê đầu ngày, một ngày nhàn nhã của một lão già hưu trí.
Xưa cụ Nguyễn Bỉnh Khiêm vui nhàn với
“Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chỗ lao xao
Thu ăn măng trúc, đông ăn giá,
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao.
Rượu đến gốc cây ta hãy nhắp,
Nhìn xem phú quý tựa chiêm bao”
Thời các cụ cảnh nhàn chỉ đơn sơ như thế mà người nay cũng khó bắt chước được. Các món cần câu với mai, cuốc, xẻng… thì bán đầy ở tiệm Wal Mart hay Academy đấy, nhưng câu kéo, cày cuốc … thì nhiêu khê lắm cơ. Với lại già rồi “ tựa gối ôm cần lâu chẳng được” còn cày cuốc mỏi biết làm sao?
Thôi sớm mai đốt đống lửa nhỏ ngửi mùi khói quê hương, nhắp miếng cà phê Stabuck chiêu ngụm trà xanh, mơ màng như đốt lò hương cũ
Các cụ bạn ta có thèm lửa mùa Tạ ơn thì mau ghi danh để Giữ Lửa nha!
Càng đông càng vui
Một mình bên lửa sáng nay cũng vui nhè nhẹ trong lòng
Mai sau dầu có bao giờ
Đốt lò hương cũ xe tơ phím này
Sẵn tay sẵn phím bấm bậy đôi câu phụ hoạ cảnh nhàn cùng cụ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm cho vui mời quý cụ đọc chơi:
Họa Thú Nhàn
Rảnh rang viết bậy một đôi câu
Cũng để làm vui thử thế nào
Học cụ Trạng Trình nghe có lý
Theo ông Giả Đảo cũng “thôi, xao”
Học nhàn các cụ e chừng khó
Có kẻ hậu sinh cũng ước ao
Thôi đốt lò lên nhìn ánh lửa
Thú nhàn như thế chẳng là bao
mnc
30 tháng Chín