Chiều là khoảnh khắc thời gian,
chiều là một thứ gì đó sắp mất, sắp rụng rơi,sắp tan biến, sắp không còn nữa.
Chiều tà, nắng chiều,ráng chiều...... Chiều rơi trên dòng sông Cửu Long như một cơn ước mong ơi chiều 
Mây Tần ơi cho ta nhắn vài câu
Sérénata Lắng trầm tiếng chiều ngân
Nhạc dặt dìu ái ân ....
Serenade Chiều buồn nhẹ xuống đời
Người tình tìm đến người. Thấy run run trong chiều phai.
Chiều tà, nắng chiều,ráng chiều...... Chiều rơi trên dòng sông Cửu Long như một cơn ước mong ơi chiều 
Mây Tần ơi cho ta nhắn vài câu
Sérénata Lắng trầm tiếng chiều ngân
Nhạc dặt dìu ái ân ....
Serenade Chiều buồn nhẹ xuống đời
Người tình tìm đến người. Thấy run run trong chiều phai.
Chiều về bình thường đã buồn huống
gì chiều cuối năm! Một buổi chiều êm như giấc mộng ...
Thế nên tôi vẫn hằng bâng khuâng chiều cuối năm
Thôi cứ vậy đi, cứ bâng khuâng chiều cuối năm đi .... chiều cứ rơi, đêm cứ xuống rồi đêm sẽ tàn, ngày sẽ rạng ...trời sẽ sáng
Nhé bạn ta ơi !
Thế nên tôi vẫn hằng bâng khuâng chiều cuối năm
Thôi cứ vậy đi, cứ bâng khuâng chiều cuối năm đi .... chiều cứ rơi, đêm cứ xuống rồi đêm sẽ tàn, ngày sẽ rạng ...trời sẽ sáng
Nhé bạn ta ơi !
1.
ngày rơi
tháng rụng
năm tàn
mơ hồ
rơi
một tiếng đàn trầm ngâm
và
trong vô tận lặng thầm
rơi
rơi cánh lá
vọng âm giữa đời
là ngày
là tháng
của trời
chẳng gì là của cái đời riêng tôi
một dòng
nhè nhẹ
trôi trôi
chiều còn chầm chậm
lưng đồi tà huy
bâng khuâng
chiều cuối năm
vì
góc vườn
một đóa dã quỳ lẻ loi
ngắm hoa nở muộn
hiếm hoi
hắt hiu cơn lạnh rớt rơi
sang mùa
tờ lịch cuối đã xé chưa
đổi thay chờ phút giao thừa là đây
màu chiều đã thẫm màu mây
cuối năm
nghe lạnh vai gầy xác xơ
rơi rơi
năm tháng ơ hờ
đời
rồi cũng mỏng như tờ lịch kia
chẳng vì đêm cách ngày chia
mà lung linh tiếc những tia nắng chiều
thôi đừng suy tưởng chi nhiều
vòng xoay tạo hoá đủ điều từ đây
ngày rơi
tháng rụng
năm tàn
mơ hồ
rơi
một tiếng đàn trầm ngâm
và
trong vô tận lặng thầm
rơi
rơi cánh lá
vọng âm giữa đời
là ngày
là tháng
của trời
chẳng gì là của cái đời riêng tôi
một dòng
nhè nhẹ
trôi trôi
chiều còn chầm chậm
lưng đồi tà huy
bâng khuâng
chiều cuối năm
vì
góc vườn
một đóa dã quỳ lẻ loi
ngắm hoa nở muộn
hiếm hoi
hắt hiu cơn lạnh rớt rơi
sang mùa
tờ lịch cuối đã xé chưa
đổi thay chờ phút giao thừa là đây
màu chiều đã thẫm màu mây
cuối năm
nghe lạnh vai gầy xác xơ
rơi rơi
năm tháng ơ hờ
đời
rồi cũng mỏng như tờ lịch kia
chẳng vì đêm cách ngày chia
mà lung linh tiếc những tia nắng chiều
thôi đừng suy tưởng chi nhiều
vòng xoay tạo hoá đủ điều từ đây
ngày như lá
tháng như mây
chợt
bâng khuâng
lạnh một ngày cuối năm
quê nhà
phương ấy xa xăm
miên man nỗi nhớ tàn năm
buồn về
một đời lữ thứ mỏi mê
dâng sầu
chiều cuối năm tê tái lòng
tháng như mây
chợt
bâng khuâng
lạnh một ngày cuối năm
quê nhà
phương ấy xa xăm
miên man nỗi nhớ tàn năm
buồn về
một đời lữ thứ mỏi mê
dâng sầu
chiều cuối năm tê tái lòng
2
ngày trôi
tháng trôi
năm dần trôi
tờ lịch cuối cùng đã rụng rơi
năm hết
năm hết
năm sắp hết
chiều rơi
chiều rơi
chiều im hơi
ngày trôi
tháng trôi
năm dần trôi
tờ lịch cuối cùng đã rụng rơi
năm hết
năm hết
năm sắp hết
chiều rơi
chiều rơi
chiều im hơi
tháng tận
năm tàn
tờ lịch mỏng
cứ nhẹ nhàng rơi
nhịp đất trời
không gió
mà nghe hồn dậy sóng
cồn cào cố quận
mây tần ơi
năm tàn
tờ lịch mỏng
cứ nhẹ nhàng rơi
nhịp đất trời
không gió
mà nghe hồn dậy sóng
cồn cào cố quận
mây tần ơi
chiều cuối năm
như nốt nhạc trầm
trên phím thời gian
chẳng vọng âm
rơi xuống đáy
hồn tôi cánh mỏng
run lên nhè nhẹ
lượng từ tâm
như nốt nhạc trầm
trên phím thời gian
chẳng vọng âm
rơi xuống đáy
hồn tôi cánh mỏng
run lên nhè nhẹ
lượng từ tâm
chiều cuối năm trôi
chiều gấp ruổi
tri kỷ còn ai chốn cát lầm
rót chén tiễn năm
không tiếc tuổi
buồn xuống nhạt nhoà
nỗi không tên
chiều gấp ruổi
tri kỷ còn ai chốn cát lầm
rót chén tiễn năm
không tiếc tuổi
buồn xuống nhạt nhoà
nỗi không tên
(chiều cuối năm )
31/12/2019
No comments:
Post a Comment