Cho Con: Hoàng Hương Trang
Ba không viết được những câu thơ
Chừng như đôi mắt đẫm lệ mờ
Chập chờn hư ảo vầng mây trắng
Con đâu rồi? trời đất bơ vơ…
Nắng vàng rực rỡ tưởng trăm năm
Mây đen đã khuất nẻo trăng rằm
Hoa cỏ ngậm ngùi câu vĩnh biệt
Những lối đi về nay lạnh căm
Tiêng hát thiên thần con mãi vang!
Không gian im lắng nỗi bàng hoàng
Lời ca vọng chập chùng nhân thế
Oan khiên nào con phải cưu mang!
Vĩnh biệt chồng con, anh chị em
Hoàng hôn nắng tắt, lạnh hiên thềm
Mẹ cha cũng não lòng thương nhớ
Chập chờn lời hát con dịu êm
Từ nay đất Phật con nương về
Trần gian bỏ lại những nguồn mê
Mây trắng xa xăm buồn lãng đãng
Mưa còn rơi, buồn mãi lê thê…
3 giờ sáng ngày 21 tháng 2 - 2020
Hoàng Kim Châu
Tiếc thương
Từ em tiếng hát lên trời
Thiên thu vĩnh biệt cho người tiếc
thương
Tiễn em trời đổ mưa sương
Giọt dài giọt ngắn buồn vương phố
phường
cnc
20/2/20
Chia buồn cùng anh chị Hoàng Châu
Chia với gia đình một nỗi đau
Tre cỗi khóc măng ray rứt ruột
Gà con mất mẹ ngác ngơ sầu
Đoạn trường thay! Tấm hồng nhan ấy
Tiếng hát lên trời gửi kiếp sau
Định mệnh nghiệt oan đành đứt đoạn
Thân Khai Chiếu ngộ Phật ân sâu
22/2/20
Tiếng Hát Bay Cao
Từ nay tiếng hát không còn
Ngân lên cao vút nhẹ vờn mây bay
Cháu tôi từ giã kiếp này
Còn đây giọng hát mê say lòng
người
Sylvie giờ đã đi rồi
Thênh thang điệu nhạc đất trời đón đưa
Nguyễn Thị Thêm
21 tháng 2 – 2020
Để tiễn biệt ...một ngưòi vừa nằm xuống
Tên
em đặc biệt khác đời,.
Tài
em cũng trội hơn người thế gian
Tiếng
ca bay bổng mênh mang.
Trôi
vào tịch mịch không gian vô cùng....
x
x x
Sáng nay Chủ Nhật, hắt hiu buồn,
Đọc những vần thơ thật não nùng
Xót người phận bạc khôn ngăn lệ.
Thương cánh hoa xuân sớm vội tàn.
Trang hỡi, phương nào em có hay,
Người đi biền biệt cõi trần ai,
Để bao thưong tiếc cho kẻ ở,
Đem giọng oanh ca xuống tuyền đài
Tạo hoá xưa nay vốn bất công,
Vẫn thường đố kỵ kẻ hồng nhan
Cho hay tài, sắc là như thế,
Chẳng muốn rong chơi ở thế gian
Ra đi để lại những người thân,
Bố mẹ, chồng con, chỉ một mình.
Cố sức, chẳng qua câu định mệnh,
Gắng công, đành mặc cõi dương trần..
Vì đâu, bỗng cảm khái tâm tư
Chạnh nhớ lời thơ Nguyễn Bính xưa
Muốn gửi tặng em, dời cõi tạm.
Gọi là lưu luyến chút duyên thơ.
" Tôi
với nàng tuy không biết nhau
Mà
tôi thương tiếc bởi vì đâu
"
Mỹ nhân tự cổ như danh tướng.
Bất
hứa nhân gian kiến bạch đầu" (*)
x
x x
Thương xót vô vàn lời giã biệt,
Đành thôi xếp lại nỗi niềm
đau,
Âm thầm, gửi chút lời khấn
nguyện,
Phật Đài, em nhẹ bưóc tiêu
dao...
Nguyễn thị Ngọc Dung
Vancouver
March 8, 2019
No comments:
Post a Comment