NHỮNG HÀNG KEO Ở KHU HAI
Bỗng dưng lại nhớ những hàng keo
Trái xanh trái chín thả ngòng ngoèo
Những trưa trốn mẹ ra thơ thẩn
Dưới bóng hàng keo với cù nèo
Dõi mắt lên vòm tìm trái chín
Chăm chú luồn cây lấy móc khoèo
Chát ngọt đầu môi thời niên thiếu
Chùm nhum một bọn; Tí với Tèo
Một thời quậy phá trường Cụ Cửu
Khu Hai ngày ấy vẫn còn nghèo
Lần theo đường xuống Ty Khí Tượng
Xóm Chài ven biển cảnh vắng teo
Lưới vá phơi ngang như chăng võng
Mái tranh che những liếp tre pheo
Men theo lối xóm đầy cát nóng
Vồng hoa muống biển mặc sức leo
Lòng vòng lội ngược qua Chợ Xổm
Lều quán ban trưa ngó leo heo
Chợ chiều mới họp nên đường trống
Chợt nhớ cây roi mẹ vẫn treo
Trưa hè trốn mẹ đi dang nắng
Sợ đòn nên vội chạy một lèo
Len lén chun rào qua ngả bếp
Giả ngộ đang coi nồi cám heo
Ơn trời ! Mẹ vẫn chưa hay biết
Nếu không, mông đít bị mấy hèo
...
Mới đó ... một thời hoe tóc nắng
Trận gió thời gian thổi cái vèo
Hơn sáu mươi năm ngồi ôn lại
Mà thương mà nhớ đến quê nghèo
Cao Ngọc Cường
23/9/2017
* Khu Hai Thị Xã Qui Nhơn ngày niên thiếu của tôi bên biển bên rừng, ngoảnh lại một thời hoe tóc nắng, mà thương mà nhớ quá chừng chừng.
No comments:
Post a Comment