Sân vắng, cò diệc đậu
Thềm hoang, cỏ hoa nhàu.
Ngày tháng cứ trôi người vẫn cũ
Một hồn cổ tích chẳng thay màu
Cơn mưa ban sáng mang lại chút tươi mát cho cỏ cây ngày tháng hạn.
Vài cánh cò sớm bay về đậu trên khung sân vắng.
Những cánh cò thung thăng bay lượn trên khung trời tự do
Thoải mái đậu trên đất lành
Lộ diệc vũ trùng trung chi nhất
Thương cái cò lặn lội bờ sông
Tiếng nỉ non gánh gạo đưa chồng
Ngoài nghìn dặm, một trời, một nước.
Nguyễn Công Trứ
No comments:
Post a Comment